Hiểu đúng cho nghề công chứng
Công chứng và cuộc khủng hoảng tư duy nội tại: nguyên nhân gốc rễ của xu hướng “bài trừ công chứng”
Mục lục
- 1. Tư duy hành chính hóa - sai lầm gốc rễ của ngành công chứng
- 2. Tư duy “công cụ hóa” - lệch hướng chức năng của công chứng
- 3. Tư duy “ép buộc để bảo vệ” ngộ nhận thiện chí
- 4. Hệ quả tất yếu: Khi công chứng bị hiểu sai, nó sẽ bị loại bỏ
- 5. Con đường phục hồi: Cải cách tư duy để khôi phục giá trị công chứng
- 6. Kết luận: Nghề công chứng không cần “được bảo vệ”, nó chỉ cần được hiểu đúng
-
Thời gian gần đây, nhiều bộ, ngành liên tục đưa ra các đề xuất loại bỏ hoặc thu hẹp phạm vi công chứng, với lý do “cắt giảm thủ tục hành chính”. Phản ứng của giới công chứng viên thường là phản biện về mặt pháp lý, nhưng ít khi nhìn lại nguyên nhân nội tại của chính nghề công chứng.Bài viết này cho rằng nguyên nhân sâu xa nằm ở sự khủng hoảng tư duy nghề nghiệp, đặc biệt là sự hành chính hóa trong đào tạo và nhận thức. Khi công chứng bị biến thành một thủ tục hành chính hoặc công cụ quản lý nhà nước, nó tự đánh mất lý do tồn tại của chính mình.
-
1. Tư duy hành chính hóa - sai lầm gốc rễ của ngành công chứng
Một bộ phận công chứng viên, nhất là những người từng hoạt động trong hệ thống công chứng nhà nước trước đây, đã được đào tạo và hình thành nhận thức rằng công chứng là một thủ tục hành chính mang tính quyền lực nhà nước.
Quan điểm này khiến công chứng viên xem mình như “người thực thi quyền lực” thay vì “người bảo đảm niềm tin pháp lý”.
Hệ quả là công chứng bị xã hội nhìn nhận giống như một khâu xin cho rườm rà, một “bước thủ tục” trong bộ máy hành chính. Khi đó, việc cắt giảm công chứng trở thành hành động hợp lý trong mắt nhà cải cách hành chính, bởi nó được xếp cùng nhóm với các thủ tục hành chính khác, chứ không còn được xem là một thiết chế pháp lý độc lập.
-
2. Tư duy “công cụ hóa” - lệch hướng chức năng của công chứng
Một sai lệch phổ biến khác là coi công chứng như một công cụ phục vụ quản lý nhà nước.
Thay vì tập trung vào bảo đảm tính an toàn pháp lý cho giao dịch, công chứng lại bị “gắn nhiệm vụ” đo lường thị trường, chống thất thu thuế, giám sát giao dịch bất động sản…
Khi công chứng bị biến thành “người gác cổng” của cơ quan quản lý, chức năng pháp lý cốt lõi của nó, bảo vệ sự ổn định và tin cậy trong giao kết dân sự, dần bị che khuất.
Từ đó, trong mắt nhà hoạch định chính sách, công chứng trở thành một công cụ quản lý không hiệu quả, không đạt mục tiêu hành chính, và dễ dàng bị đề xuất loại bỏ khi cải cách thủ tục.
-
3. Tư duy “ép buộc để bảo vệ” ngộ nhận thiện chí
Một ngộ nhận khác, tuy xuất phát từ thiện chí, nhưng lại để lại hậu quả tai hại:
Nhiều người cho rằng công chứng cần được duy trì ở phạm vi bắt buộc vì người dân chưa đủ khả năng tự bảo vệ quyền lợi pháp lý của mình.
Tư duy “bảo hộ hóa” này khiến công chứng được duy trì bằng sự bắt buộc hành chính, chứ không phải bằng giá trị tự thân của nghề.
Một dịch vụ bị ép buộc sử dụng sẽ không bao giờ được tôn trọng; ngược lại, nó dễ bị xem là phiền toái. Và khi công chứng bị nhìn như một nghĩa vụ, không phải một lựa chọn tin cậy, thì việc loại bỏ nó trở thành điều tự nhiên.
-
4. Hệ quả tất yếu: Khi công chứng bị hiểu sai, nó sẽ bị loại bỏ
Sự cộng hưởng của ba tư duy sai lệch, hành chính hóa, công cụ hóa và bảo hộ hóa đã khiến công chứng trở nên nghịch lý về chức năng:
- Không còn là thiết chế bảo đảm pháp lý độc lập;
- Không đạt hiệu quả quản lý hành chính;
- Không tạo giá trị xã hội rõ ràng.
Khi đó, trong các chương trình cải cách, công chứng bị xem như một “khâu thủ tục” có thể cắt giảm mà không ảnh hưởng đến hiệu quả quản lý. Thực chất, đây không phải là lỗi của nhà quản lý, mà là hệ quả tất yếu của việc ngành công chứng đã tự đánh mất bản sắc nghề nghiệp.
-
5. Con đường phục hồi: Cải cách tư duy để khôi phục giá trị công chứng
Nếu muốn bảo vệ vai trò của công chứng, ngành công chứng không thể chỉ dừng ở việc phản ứng với các đề xuất cắt giảm.
Điều quan trọng hơn là phải chủ động cải cách tư duy và nhận thức – bắt đầu từ đào tạo, hành nghề và quan hệ với Nhà nước.
-
5.1. Cải cách đào tạo, tái định nghĩa nghề công chứng
Chương trình đào tạo công chứng hiện nay cần được thiết kế lại theo hướng pháp lý, xã hội học, đạo đức nghề nghiệp, với những trọng tâm:
- Công chứng là thiết chế niềm tin chứ không phải thủ tục xác nhận.
- Công chứng viên là người bảo đảm an toàn giao dịch, không phải người thực thi quyền lực.
Mục tiêu tối thượng của công chứng là bảo đảm sự ổn định và tin cậy của thị trường pháp lý.
Chừng nào đào tạo vẫn gieo vào đầu học viên tư duy công chứng là “cơ quan nhà nước nhỏ”, thì chừng đó ngành công chứng vẫn còn tự làm yếu đi vị thế của mình.
-
5.2. Xây dựng văn hóa nghề nghiệp độc lập
Công chứng viên cần được nuôi dưỡng ý thức độc lập nghề nghiệp và tự trọng nghề, xem việc hành nghề là phục vụ xã hội dân sự, không phải thực hiện nhiệm vụ quản lý.
Một nền công chứng chuyên nghiệp không thể được xây dựng trên tâm lý sợ sai, sợ trách nhiệm hành chính, mà phải dựa trên tinh thần bảo vệ tự do và an toàn pháp lý của công dân.
-
5.3. Định hình lại quan hệ giữa Nhà nước và nghề công chứng
Nhà nước cần nhìn nhận công chứng như một thiết chế hỗ trợ tư pháp độc lập, thay vì công cụ hành chính.
Ngược lại, nghề công chứng phải chủ động chứng minh giá trị của mình trong việc giảm rủi ro pháp lý cho xã hội và giảm gánh nặng tranh chấp cho tòa án.
Khi mối quan hệ này được điều chỉnh đúng hướng, công chứng sẽ trở thành đối tác của Nhà nước chứ không phải một phần của bộ máy hành chính.
-
-
6. Kết luận: Nghề công chứng không cần “được bảo vệ”, nó chỉ cần được hiểu đúng
Công chứng không cần phải đi tìm vị thế, bởi vị thế của nó vốn nằm trong chính bản chất nghề nghiệp:
Bảo đảm niềm tin, bảo vệ an toàn pháp lý, và củng cố trật tự dân sự trong một xã hội pháp quyền.
Nếu công chứng vẫn tiếp tục tồn tại trong khuôn khổ của tư duy hành chính, nó chắc chắn sẽ bị xếp vào danh sách thủ tục cần cắt giảm.
Nhưng nếu công chứng viên nhận thức lại đúng vai trò của mình – một người bảo đảm giao dịch tự do, một thiết chế của niềm tin pháp lý, thì không một cuộc cải cách nào có thể loại bỏ công chứng.
Bởi khi đó, công chứng không còn là thủ tục; nó là nền tảng của một nền kinh tế pháp quyền hiện đại.
Theo Phạm Anh Tiến (có sử dụng AI)
Phản ứng của bạn là gì?
Thích
1
Không thích
1
Yêu
0
Vui
1
Tức giận
0
Buồn
0
Bất ngờ
0

